Sever 1
197

Đang lúc vụng trộm với hàng xóm thì lão chồng về

Anh đi đi.(*Hoa lê đái vũ [梨花带雨]: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Đâm em, đâm chết em.Anh không hề đối xử ôn nhu gì với con đĩ này, cái này là do thân thể cô càng được đâm càng dâm đãng, anh như thế càng thoải mái, càng ôn nhu cô càng không vui thích đâu, cô thích đối xử với cô thô bạo một chút, cho nên tốc độ bắt đầu nhanh hơn, âm thanh bạch bạch bạch dùng sức mân mê mông cô.Tốc độ bắt đầu nhanh hơn, nhưng thật ra để thỏa mãn cô, loại cảm giác thoải mái này dần dần kích thích xông lên đầu, đầu óc đều muốn nổ tung, dùng hết sức lực nắm lấy khăn trải giường.Cô cảm giác mình như bị đâm chết.Lần này Quý Trình bắn ra nhanh hơn so với mọi lần, dù sao nơi này rất chặt, kiên trì kẹp không được bao lâu đã bắn ra.Chất lỏng anh bắn ra toàn bộ đều đút cho cô, Từ Nhuyễn đã lên đỉnh từ lâu, lúc này thân thể thừa nhận dương vật anh tưới tinh dịch vào.Quý Trình nghĩ từ nay trở đi hai người phải cách xa, vô cùng luyến tiếc rút con cặc ra, ở trong cơ thể cô vuốt ve an ủi lâu một chút.Buổi chiều một mình Từ Nhuyễn rời đi không có ai đưa đi, nhưng cũng biết cách ở bên đường gọi xe điện để xe điện đưa đến nơi.Buổi sáng Quý Trình đi làm luôn, buổi chiều cô ăn một ít cơm lấp bụng sau đó chuẩn bị rời đi, nhưng lúc rời đi nghĩ đến điều gì đó, sợ Quý Trình nhớ cô.Cho nên, cô để lại một đồ vật kỷ niệm cho Quý Trình.Cô tự mặc bộ váy tự làm nhưng sau đó bị anh ghét bỏ, cắt nửa ống tay áo, cắt váy ngắn lại một chút nữa, cũng không ngắn lắm, chẳng qua chỉ dài đến đầu gối, cô trực tiếp nhấc váy lên, cửa ký túc xá đóng kín mít vậy nên người ngoài không có khả năng nhìn thấy, cô kéo váy lên, duỗi tay cách một lớp quần lót tự sờ lồn.Cô muốn sờ lồn ướt đẫm, quần lót ướt dầm dề dính không ít dâm thủy trên đó, đều là mùi vị dâm đãng của cô, cô ở trên sô pha tự sờ, muốn để dâm thủy dính lên quần lót cho Quý Trình tự mình thủ dâm, anh thích mùi vị lồn của cô, cô muốn cho anh ngửi mùi này rồi một mình tự sướng thủ dâm.Từ Nhuyễn nghe được những lời này thật sự xấu hổ muốn chết, không hiểu sao anh lại là dạng người này, một người sao có thể từ trong miệng tuôn ra lời lẽ đáng xấu hổ như vậy, chẳng lẽ anh không mất mặt saoCô xấu hổ nhưng cũng không thể làm gì được, con cặc to lớn của anh cứ thế mà đâm vào, một lời khó nói, cho nên cũng chỉ có thể để mặc kệ anh muốn làm gì thì làm, lúc này cô không nhúc nhích, Quý Trình một lần nữa chôn trong hạ thể cô, ăn lồn cô, đầu lưỡi từ trên xuống dưới nhanh nhẹn liếm vòng quanh, sau đó đi vào.Đây là lần đầu tiên Từ Nhuyễn cảm nhận được cảm giác thống khổ như thế này Thống khổ nhưng cũng không phải là thống khổ, dù sao cũng có chút sung sướng, phía dưới nước chảy ra rất nhiều.Cô không biết tại sao phía dưới đột nhiên có một trận lên đỉnh sau đó nước cứ như thế mà tuôn ra, giống hệt như đi tiểu không ngăn chặn được, có bao nhiêu nước đều phun ra bấy nhiêu.Quý Trình không nghĩ nơi này của cô sẽ phun nước giống hệt như đi tiểu, nhưng không phải là nước tiểu bởi vì không có mùi của nước tiểu, hơn nữa phía dưới cô còn phun ra một cột nước, trực tiếp phun lên mặt lên miệng anh, thời điểm phun ra anh lập tức đứng lên, nhìn nơi đó của cô phun nước.Hai người không hề có kinh nghiệm gì trong chuyện này, vậy nên căn bản không biết đây là cái gì.Từ Nhuyễn muốn khóc trong lòng khó xử vô cùng, ngay trước mặt anh vậy mà lại phun cái thứ kia ra, rất giống với lúc đi tiểu, cô muốn khóc, cô phun quá nhiều, còn phun hết lên quần áo của Quý Trình.Quý Trình không biết đây là cái gì, cho nên sửng sốt một chút sau đó nhìn phía dưới cô đều là nước, bôi trơn thế này là đủ rồi, anh duỗi tay sờ soạng vài cái, đỡ dương vật đâm vào trong.Lần này đâm vào hoàn toàn khác với đêm tân hôn hôm đó, đêm tân hôn chỉ ra một chút xíu nước đã lập tức chen vào, làm cô đau đớn đến khóc không ra tiếng, nhưng hiện tại phía dưới đã đã được bôi trơn mới đâm vào, cho nên tương đối dễ dàng trơn trượt, chẳng qua phía dưới cô hơi chặt lúc đi vào thít chặt làm da đầu anh tê dại.Mặc dù bị kẹt ở ngoài nhưng không rút ra, bởi vì các huynh đệ có nói với anh rằng chỗ này của phụ nữ đều như vậy, nếu là xử nữ không chặt thì không phải, cậu cứ đâm vào thôi không cần lo lắng quá nhiều làm gì, sau khi đâm vào tự nhiên sẽ tốt lên thôi, anh đã nhớ kỹ, vậy nên lúc này cho dù có chặt như nào anh cũng không vội vàng mà tiếp tục truy đuổi đâm tới cùng.Từ Nhuyễn cảm thấy khó chịu, cô căn bản không thể chịu nổi con cặc của anh, lớn như này làm sao nhét vào trong được, không còn đường lui, bị anh ôm eo, dùng con cặc hướng vào trong lồn cô chọc ra rút vào.Thân thể cô lay động, không hề có cảm giác gì, một chút cảm xúc cũng không có, nhưng người trước mặt lại giống như rất thoải mái, nhìn vẻ mặt say mê của anh ta, lại còn phát ra âm thanh mắc cỡ kia, đàn ông ở thời điểm sung sướng sẽ không khắc chế được mà phát ra tiếng rên rỉ thoải mái, ngoài ra còn cả tiếng hô hấp nữa.Cô không có cảm giác, nhưng Quý Trình vẫn luôn thẳng lưng hướng xuống phía dưới cô, đong đưa con cặc hết đâm vào rồi rút ra, lúc ra ngoài mang theo không ít nước, một bộ dạng giống như rất vui sướng.Phía dưới cô đau muốn chết.Đây là lần đầu tiên của Quý Trình, trước kia anh không có đối tượng nào, là một xử nam vậy nên tốc độ kiên trì đâm vào cũng không được bao lâu đã bắn ra, một loạt chất lỏng cứ thế phun ra.Từ Nhuyễn nhìn thấy anh bắn ra, có thể kết thúc rồi, kết quả không nghĩ con cặc to lớn kia không hề có ý tứ mềm xuống, anh lại bắt đầu thẳng lưng muốn đâm phía dưới cô, anh tách chân cô ra, bị đâm lâu, chờ đến khi kết thúc đã không thể khép nổi chân. Thế nhưng nếu là sự thật, vậy thì cũng có thể hiểu.Anh Đông được đại ca của bọn họ cứu, nên bất đắc dĩ phải cùng một giuộc với bọn chúng.Cho nênCho nênAnh vì cô nên mới quay lưng phản bội bọn chúng, còn tống đại ca của chúng vào tù bóc lịch.Thịnh Hạ chớp chớp mắt, nước mắt rơi xuống.Cô nhớ tới người đàn ông ở trong nhà tắm, nắm cằm hỏi cô: Ngoan ngoãn nghe lời, tôi sẽ để em đi,Cô nhớ tới người đàn ông trong khách sạn, đôi mắt đỏ ngầu nói với cô: Mở cửa đi ra ngoàiCô nhớ người đàn ông đã nói với cô ba từ: Rất xin lỗi., Người đàn ông ôm cô rồi trầm giọng hứa: Tôi sẽ đưa em về nhà.Từng lời anh nói hiện ra rõ ràng trong tâm trí cô:Ngoan nào, tôi đã hứa với em thì nhất định sẽ làm được.Vì thếAnh giả vờ thích cô rồi nói với đại ca của chúng là anh muốn cưới cô, thế nên mới cứu được cô ra,Và vì thếThịnh Hạ bần thần rơi lệ, vậy nên Bốn năm trước, mỗi lần gặp mặt, anh chỉ muốn làm chuyện đó với cô cũng là để cứu cô,Điện thoại đột nhiên đổ chuông, Thịnh Hạ tranh thủ thời gian lấy ra nghe, nhưng bị tên Tứ Nhãn cướp mất, tên này nhận điện thoại, mở âm lượng lớn nhất.Bên đầu kia điện thoại, không có ai lên tiếng.Tứ Nhãn không giữ được bình tĩnh, mở miệng trước: Ha, anh Đông,Giọng Lạc Hàn Đông rất thấp, thở nhẹ nói: Tôi đang ở ngã tư phía trước.Oai Chủy Lục lập tức nhìn về phía trước, thực sự có một người đàn ông đang đứng ở ngã tư, Lạc Hàn Đông vượt qua không biết bao nhiêu cái đèn đỏ, thở gấp đứng bên cạnh xe.Tứ Nhãn hô lên với Oai Chủy Lục: Đâm chết nó điThịnh Hạ giãy giụa nhào về phía Oai Chủy Lục, hét: Không -Tứ Nhãn kéo cô lại: Mày cút về cho taoTay lái của Oai Chủy Lục bị Thịnh Hạ kéo giật, toàn bộ thân xe lệch đi, đâm thẳng vào xe Lạc Hàn Đông, Lạc Hàn Đông thừa cơ kéo cửa sau ra.Tứ Nhãn đang giữ Thịnh Hạ, Lạc Hàn Đông vừa đến đã bóp cổ Tứ Nhãn.Oai Chủy Lục thấy thế, vụng trộm với hàng xóm bỗng nhiên lái xe lui ngược về sau.Tốc độ của chiếc xe quá nhanh, mấy người ngồi ở hàng ghế sau bất giác ngã ngược về theo quán tính, chiếc xe lùi về sau mất kiểm soát.Lạc Hàn Đông bảo vệ Thịnh Hạ trong ngực, cửa sau xe không đóng, anh thừa cơ đạp tên Tứ Nhãn từ trên xe lăn ra ngoài.Tứ Nhãn bị đạp xuống xe, lăn vài vòng dưới gầm xe, không có động tĩnh gì.Mắt Oai Chủy Lục đỏ ngàu: A – Tao sẽ giết mày -Tên này đạp mạnh chân ga, xe rẽ ngoặt một đường cong, Lạc Hàn Đông và Thịnh Hạ rơi ra khỏi xe.Lạc Hàn Đông cẩn thận bảo vệ Thịnh Hạ vào trong lòng. Nước còn lại chỉ có một ít không đủ để tắm thế nên em mới làm thế.Từ Nhuyễn nói xong cô còn tưởng anh không thích cô rửa ráy ở đây.

View more