Sever 1
350

Địt nhau xuyên đêm với anh sếp mặc kệ bạn trai nằm bên cạnh

Bà nội Thịnh đem người đuổi đi, lại nhìn qua phòng Thịnh Hạ.Thịnh Hạ nghe thấy động tĩnh, bà nội bước vào cửa cũng không đỏ mặt, ngược lại hướng bà nội Suỵt một tiếng, rồi chỉ chỉ vào người đàn ông trong lòng mình.Bà nội Thịnh vừa mừng vừa lo, đóng cửa đi ra ngoài.Lạc Hàn Đông ngủ liền một giấc rồi tỉnh, lúc anh mở mắt ra là cảnh tượng Thịnh Hạ đang nhìn mình không chớp mắt.Anh cầm đồng hồ lên nhìn, đã mười giờ.Đây là lần đầu tiên anh ngủ đến giờ này, nhớ lại lời nói đêm qua, anh nhíu nhíu mày, cảm thấy có chút khó tin: Anh ngủ lâu như vậy sao,Thịnh Hạ cười tủm tỉm nói: Đúng vậy, anh Đông, đây là lần đầu tiên em thấy anh ngủ ngon như vậy, anh mơ thấy gì mà luôn gọi tên em vậy.Lạc Hàn Đông nhào qua, áp người xuống giường, cọ xát côn thịt cương ngạnh giữa hai chân cô: Em đoán xem,Thịnh Hạ đỏ mặt đẩy hắn, Ông nội, bà nội lát nữa sẽ đi lên.Lạc Hàn Đông hôn lên mặt cô: Đã mười giờ rồi, chắc chắn bọn họ đã đi lên nhìn qua rồi.Thịnh Hạ đôi khi thực sự ghét sự thông minh của anh.Cô đẩy anh ra, đỏ mặt nói: Không có, anh tránh ra, em muốn đứng dậy.Lạc Hàm Đông ôm eo cô, dựa vào cổ cô, giọng nói trầm ấm: Anh nằm mơ thấy chúng ta kết hôn, còn sinh con.Thịnh Hạ kinh ngạc nhìn anh: Anh đùa đấy à,Lạc Hàn Đông cười nhẹ không trả lời, xoay người rời khỏi giường.Hai người dành hai ngày ngây người ở nông thôn, đến ngày thứ ba liền quay về Nam thị.Sau khi trở lại, Lạc Hàn Đông liền lao đầu vào công việc, bận rộn đến mức quên ăn, quên uống.Thịnh Hạ nhanh chóng hoàn thành công việc, nhịn không được vào văn phòng rót một cốc nước đưa lên miệng anh, người đàn ông lúc này mới cúi đầu uống một ngụm.Hứa Phi Nhan đối với chuyện Thịnh Hạ suốt ngày ra vào văn phòng của đại ma vương vô cùng tò mò, cô ấy hỏi: Đại ma vương gọi cô làm gì thế,Đi đổ nước. Hơn nữa cha không thấy anh ấy trẻ tuổi đầy hứa hẹn sao, thăng cấp quân hàm là chuyện sớm hay muộn, anh ấy với với vợ ở quê mà bên nhau, đối với anh ấy không hề có lợi ích nào, cái loại dân quê không hề xứng với người tốt như anh ấyLần trước cô ta nghe nói vợ anh muốn tùy quân, đã đánh mắt với cấp trên kia, người nọ thông minh, cự tuyệt yêu cầu đưa vợ đi tùy quân của anh.Bây giờ cô ta uy hiếp anh, anh nhất định sẽ ly hôn với vợ.Từ Nhuyễn hôm nay ra cửa giặt quần áo rửa bát, cô giặt quần áo hai vợ chồng, vốn dĩ muốn bưng chậu rửa mặt ra chào hỏi với các tẩu tử, các tẩu tử ở đại viện giặt quần áo nhìn thấy cô lập tức kết đàn kết bạn cùng nhau coi thường cô.Cô hết sức nhiệt tình chào hỏi các cô ấy, kết quả mọi người không phản ứng, không ai nhìn cô đáp lại có chút mất mát, mặt nóng dán mông lạnh.*[Mặt nóng dán mông lạnh: Đây là một câu tục ngữ có xuất phát từ Trung Quốc ám chỉ sự việc một người khi được người khác nồng nhiệt bắt chuyện cũng chỉ lạnh nhạt, hờ hững. Anh cúi đầu ngửi ngửi, đầu lông mày cau lại, dường như có hơi ghét bỏ, nhưng cũng muốn nếm thử tư vị của đôi môi ấy xem thế nào.Thịnh Hạ nhìn ra được ý đồ của anh, cuống cuồng tránh né: Đừng mà Anh ĐôngĐầu của cô bị người đàn ông ghìm nhẹ, địt cả đêm sau đó anh cúi xuống, dùng lưỡi liếm láp thăm dò cánh môi cô.Thật nhẹ nhàng.Giống như một sợi lông vũ rơi trên bờ môi.Môi của cô rất mềm, mang theo hương thơm của phái nữ.Anh mở miệng, ngậm lấy môi cô, mút lấy cánh môi mềm mỏng đó.Tay còn lại ngang nhiên càn rỡ vuốt ve ngực cô, vân vê nhũ hoa mà xoa nắn, gậy thịt phấn khích nhô lên giữa hai chân trắng mềm của cô gái.Thịnh Hạ run rẩy kinh hãi, nước mắt đã chực rơi xuống.Anh vẫn muốn làm tiếp.Cô đau quá rồi, có thể đừng làm nữa được không.So với sự thô bạo của hai lần trước đó, lần này người đàn ông rõ ràng đã dịu dàng hơn rất nhiều.Anh hôn môi cô xong thì hôn dần xuống cổ, cuối cùng lại lần nữa cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa của cô, dùng lực nhẹ hơn vừa rồi một chút.Cơ thể Thịnh Hạ run lên từng đợt, vươn hai tay ra bịt chặt miệng lại.Nhưng cô không kìm nén được, tiếng rên rỉ như tiếng khóc nức nở vừa đau đớn lại vừa vui sướng.Ưm ƯmHai chân lại bị mở ra lần nữa, vật nóng bỏng của người đàn ông đâm vào mấy lần nhưng không được, lại vô tình cọ xát vài cái lên cửa huyệt của cô, cơn khoái cảm đột ngột khiến eo của Thịnh Hạ run lên bần bật, khóe mắt ửng đỏ.Cuối cùng người đàn ông cũng xác định được vị trí, thắt lưng nhấn xuống, côn thịt thô cứng bị nuốt trọn hoàn toàn.Thịnh Hạ bị đâm sâu đến nỗi các ngón chân co quắp lại.Căng quá.Thân thể của cô dường như đã bị côn thịt của người đàn ông lấp đầy toàn bộ. Bạn đang đọc truyện Không khép nổi chân tại nguồn: http://truyensextv.org/khong-khep-noi-chan/Hôm sau Từ Nhuyễn dậy thật sớm, anh phải về quân ngũ, chuẩn bị cho anh một ít đồ mang về quân ngũ ăn, làm cho anh lương khô, cộng thêm một ít đồ ăn vặt trên đường.Từ Nhuyễn chuẩn bị xong xuôi, Quý Trình cũng vừa đi ra, Từ Nhuyễn đem đồ chuẩn bị xong gói lại, đưa một bọc đến trước mặt anh dặn dò: Làm cho anh một ít lương khô linh tinh, có thể ăn trong một thời gian.

View more