Sever 1
244 Download

Trên tình bạn nhưng phía dưới là tình yêu

Lạc Hàn Đông không có bôi trơn, tách hai chân cô ra, nâng côn thịt lên muốn đâm vào, bởi vì khô khốc nên anh căn bản không thể vào được.Thịnh Hạ sợ hãi khóc nấc lên: Anh Đông đừng mà Tôi sai rồi Sau này tôi thật sự không dám nói dối nữaCô khóc đến nỗi cả người co lại.Cự vật bị cơ thể co rút của cô ma sát vào lại hưng phấn nảy lên một cái.Lạc Hàn Đông thử đâm vào lần nữa nhưng vẫn quá khô không thể vào được, cổ anh nổi gân xanh, đang tính mặc kệ bất chấp nhét vào thì nhìn thấy Thịnh Hạ bò dậy, nhìn anh khóc hết nước mắt.Anh Đông Tôi Tôi dùng miệng, có được không, gái hàn Cô không ngừng run rẩy, nhũ hoa cũng cứ thế run theo.Ánh mắt Lạc Hàn Đông rơi trên khuôn miệng nhỏ nhắn ửng hồng của cô, khẽ ừm một tiếng trong cổ họng.Sau đó liền thấy cô gái run sợ bò đến trước mặt, dè dặt đưa tay ra nắm lấy gậy thịt của anh, nhắm mắt lại, khuất nhục mở miệng nuốt vào trong.Lúc đầu Lạc Hàn Đông không có ý định muốn làm cô.Thật sự là biểu hiện tối nay của cô gái nhỏ này đã chọc giận anh. Một lúc sau, yết hầu anh hơi động, thanh âm trầm khàn vô cùng: Được.Bắt xe không tới nửa tiếng là đến.Sau khi quét vân tay, cửa còn chưa kịp đóng, tên sói đói đã ấn Thịnh Hạ lên tường, cúi đầu mạnh mẽ hôn xuống.Vào nhà đi Thịnh Hạ thở gấp đẩy anh ra.Đã gần ba tháng Lạc Hàn Đông chưa được ăn thịt nên anh nghẹn đến phát điên rồi. Nếu như anh còn nhìn nữa thì chảy máu mũi mất thế nên anh chộp lấy tay cô rồi nói: Không cần đâu, em mặc quần áo vào trước rồi đi nấu cơm đi, anh tự thay được rồi.Từ Nhuyễn gật đầu nói vâng, cô đi đến mép giường lấy quần áo của mình mặc vào. Lúc nhảy ra khỏi xe, anh ôm chặt cô lăn vài vòng trên mặt đất rồi dừng lại, nhanh chóng chạm lên mặt cô kiểm tra: Thịnh Hạ,Đầu óc Thịnh Hạ choáng váng nhìn người trước mắt, trong lòng có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng lời chưa ra khỏi miệng, nước mắt đã trào ra trước.Em có thể đứng dậy được không Lạc Hàn Đông nói một cách khó nhọc: Mau đứng lênThịnh Hạ không thể tự đứng dậy, đầu óc cô quay cuồng.

View more